Câu chuyện làm tôi day dứt!
Chị ấy là mẹ của 4 đứa con. Nghe bạn bè giới thiệu chị ấy liên lạc với tôi, muốn tôi trực tiếp scan vân tay và tư vấn cho 4 bạn ấy. Hôm đến tư vấn cho 4 bạn ấy xong, ngập ngừng chị ấy bảo "Em ơi, chị cũng muốn làm sinh trắc cho chị!". Đang băn khoăn vì chưa hiểu động lực nào thúc đẩy chị làm thì chị nói "chị muốn thấu hiểu về chính con người mình!".
Tối qua, đến tư vấn cho chị ấy. Hai chị em ngồi ngậm ngùi tâm sự, thấu cảm, sẻ chia nhiều hơn là tư vấn. Chị trải lòng mình, đưa tôi qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau trong những câu chuyện cuộc đời chị. Môi trường sống xô chị bên này, đẩy chị bên kia, bố chị bắt chị phải học cái này, mẹ chị muốn chị phải làm cái khác. Rồi cuối cùng chị ấy học và làm tài chính trong quân đội _ Cái lĩnh vực mà trong bản kết quả sinh trắc vân tay nó là cái yếu nhất trong những khả năng của chị. Chị bảo, chị cũng đoán trước được là kết quả sẽ như thế, vì ngày xưa chị ghét học toán và học toán dốt nhất, cho đến bây giờ cũng chưa bao giờ chị thấy yêu nghề mình đang làm. Bao nhiêu năm đau đáu ước vọng đổi nghề, chỉ muốn được 1 lần cầm trên tay chiếc cọ vẽ, được trộn mình vào màu sắc xanh đỏ tím vàng, được trang trí, được thiết kế hoặc được cầm bút viết văn, soạn kịch bản...Và xót lắm, khi đây lại là những khả năng vượt trội nhất của chị. Rồi cuộc sống không cho phép chị làm vậy, chị chẳng đổi được nghề.
Không gian trầm xuống khi mắt chị ấy ướt. Tôi hỏi "chị có tiếc không?". "Tiếc lắm chứ em! Đó là niềm đam mê cả đời của chị!". Và giờ tôi hiểu, tại sao chị ấy lại quyết tâm làm sinh trắc vân tay cho cả 4 đứa con của mình. 1 đứa đã học xong ngoại giao (học theo ý của chị, nhưng giờ cũng đang chán nghề mình được học, muốn chuyển sang nghề khác). 1 đứa đang học lớp 11 chuẩn bị bước đến ngưỡng cửa Đại học, khăng khăng bướng bỉnh "con sẽ chọn trường theo ý con, để không giống chị!". 1 đứa đang học lớp 4, cái đứa mà chị bảo nó chẳng giỏi môn gì và hiền lành 1 cách quá thể đáng (cô bé 10 UL và khả năng vượt trội là âm nhạc, vận động, hình ảnh không gian chứ không phải toán học hay ngôn ngữ) Và 1 đứa con nuôi 5 tuổi vận động luôn chân luôn tay, chị chỉ lo con bị tăng động giảm chú ý ( chỉ vì trí tuệ vận động tốt). 4 đứa ấy, mỗi đứa học bằng những phương pháp rất khác nhau.
Thiết nghĩ, hết rồi cái thời dạy con theo kinh nghiệm mình có, kiểu như "ngày xưa mẹ cũng dạy chồng chị thế, bây giờ chị cứ dạy con chị thế cho mẹ!
Tôi đã tư vấn cho hàng ngàn phụ huynh, và các bậc phụ huynh kính mến, mỗi đứa trẻ của chúng ta đều có những tính cách riêng, năng lực riêng, khả năng vượt trội riêng và cần được định hướng giáo dục bằng những phương pháp riêng. Không thể dạy con theo cách của bà hàng xóm, khi con của bà ấy là Sóc, con của mình là Cá. Cũng không thể so sánh con với con bà hàng xóm bởi mỗi trẻ có 1 trí thông minh khác nhau có thể con bạn không giỏi toán, không giỏi văn nhưng toán và văn không phải là tất cả cá chỉ số để đánh giá giỏi hay không. Có 8 loại hình thông minh khác nhau toán văn chỉlà 2 trong số đó.
Chắc hẳn bạn đã gặp rất nhiều những người bạn ở trường học rất giỏi bằng nọ bằng kia nhưng khi đi làm vẫn chỉ làm nhân viên. Có rất nhiều người thì ngược lại họ học ở trường không giỏi nhưng bước vào cuộc sống họ lại là những người kinh doanh vô cùng thành công - những ông chủ lớn. Bởi muôn đời, Cá không bao giờ có thể leo cây giống như Sóc
Bao nhiêu phụ huynh yêu thương con hiểu được điều này?
Đăng ký vào form dưới đây, tôi sẽ tư vấn cho bạn!